Phân tích thủy trình của sông Hương hay nhất

Hoàng Phủ Ngọc Tường một trí thức yêu nước, kiến ​​thức sâu rộng trên nhiều lĩnh vực. Điểm độc đáo trong tác phẩm của Hoàng Phủ Ngọc Tường sự đan xen giữa bàn luận sâu sắc duy đa chiều được tổng hợp từ kiến ​​thức sâu rộng về triết học, văn hóa, lịch sử, địa lý, nội hàm ngắn gọn, tài hoa. 

Đồng thời tác phẩm cũng là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa chất trí tuệ chất trữ tình trong các tác phẩm của ông.Ai đã đặt tên cho dòng sông?” một cuốn tự truyện xuất sắc được viết tại Huế vào năm 1981 được tái bản trong tập sách cùng tên. Đây tác phẩm miêu tả cảnh quan thiên nhiên của sông Hương. Với điều này, tác giả đã bày tỏ một niềm tự hào sâu sắc chân thành về sông Hương, về Huế yêu dấu đất nước của mình.

Nội dung bài viết

Vẻ đẹp thiên nhiên của sông Hương nơi thượng nguồn

Có lẽ với mỗi độc giả hình ảnh dòng sông Hương hiện nên với một vẻ đẹp dịu dàng, nên thơ trữ tình. Nhưng không hẳn tất cả dòng sông đều mang nét đẹp đó, dưới ngòi bút của Hoàng Phủ Ngọc Tường, bạn sẽ được nhìn thấy một hình ảnh cá tính khi phân tích thủy trình của sông Hương

Hướng về cội nguồn, hình ảnh dòng sông trở lên dữ dằn hơn hẳn. Trên thực tế sông Hương luôn gắn liền với dãy Trường Sơn phía tây. Một bên là núi, một bên là sông tạo nên một cảnh tượng không gì nguy nga, kỳ vĩ hơn. Cũng chính bởi đặc điểm địa lý này mà dòng sông được ví như một bản trường ca của rừng già giữa bóng cây đại ngàn.

Một phân tích về thượng nguồn sông Hương cho thấy thể chảy “dữ dội trong dòng nước xoáy”, nhưng cũng thể “xoáy vào những vực thẳm ẩn”, trước khi “biến thành hàng dặm rừng” niềm đam giữa những ngọn núi. Sông Hương chính một sự ẩn hoang dã, mãnh liệt hơn một dòng chảy nhẹ nhàng đầy nữ tính mà con người thường thấy. 

Dòng sông Hương ở ngoại vi thành phố Huế

Sông Hương ở ngoại ô thành phố Huế như một gái đẹp đang say giấc trong cánh đồng hoa cúc dại được người yêu đánh thức. T đây, dòng sông chảy ngược như một câu chuyện tình lãng mạn trong cổ tích, tỉnh táo để tìm kiếm người yêu đích thực cho một gái xinh đẹp. 

Dưới ngòi bút tài hoa của Hoàng Phủ Ngọc Tường, dòng nước hoa như một gái xinh đẹp bừng tỉnh sau giấc ngủ dài. thể hiện một hình thức mới, một sức sống mới, đầy dục vọng lãng mạn. “Dòng nước hoa luôn thay đổi, quanh quẩn giữa một khúc cua dốc uốn lượn theo một đường cong rất mềm mại”. Qua hình ảnh tả thực vẻ đẹp dòng sông Hương, bạn đọc có thể hình dung rõ nét về vẻ đẹp uyển chuyển, quyến rũ của nó.

Đây cũng chính là hội để dòng sông Hương phô diễn hết vẻ đẹp của mình một vẻ đẹp gợi cảm với những đường cong tuyệt mỹ như một gái xinh đẹp đến từ những cánh đồng đầy hoa quỳ. Bao bọc lấy tầng một của các bãi Nguyệt Biều Lương Quán, dòng sông Hương đột nhiên chuyển hướng Đông Bắc rồi ôm lấy chân núi Thiên Mụ xuôi về Huế.

Vẫn là những âm vang của dãy Trường Sơn, của dòng sông Hương, băng qua những hẻm núi sâu dưới chân núi Ngọc Trản, làm cho mặt nước càng trong xanh hơn. Không những vậy tác giả còn miêu tả những khúc quanh uốn lượn của dòng sông một cách sinh động quyến rũ. Nó không chỉ tái hiện chân thực dòng chảy tự nhiên của dòng sông hơn hết, biến thành hành trình đi tìm người yêu của một gái xinh đẹp, duyên dáng giàu tình cảm. Với tài năng văn học của Hoàng Phủ Ngọc Tường, tác giả đã có thể tái hiện hình ảnh một con sông xinh đẹp đầy sức sống.

Hình ảnh dòng sông Hương trong lòng thành phố Huế

Cuối cùng thì sông Hương cũng đến được thành phố với một vẻ đẹp riêng. Sông Hương trong lòng thành phố Huế n một điệu chậm rãi, đầy cảm xúc đặc trưng của nơi này. lẽ quá yêu thành phố của mình nên Sông Hương muốn ngắm nhìn xứ Huế lâu hơn trước khi rời xa.

Tác giả viết về sông Hương giữa lòng thành phố Huế không quên đi nét đẹp văn hóa gắn liền với dòng chảy thơ mộng của nó. góc độ âm nhạc, tác giả ví von sông Hương giống như hình ảnh của một người phụ nữ tài năng chơi đàn với vẻ đẹp đậm chất chữ tình. 

Phân tích thủy trình của sông Hương chảy qua thành phố Huế dường như không vội vã, lang thang muốn hoài niệm. Hoàng Phủ Ngọc Tường nhiều lần nhắc đến khúc quanh của dòng sông. Đôi khi một đường cong từ từ đôi khi giống như một tình yêu không thành lời. Sông Hương người con gái đẹp của đêm tình Thuý Kiều.

Ngòi bút của tác giả thật sự cao siêu khi vẽ nên những hình ảnh nổi bật. Những cảm xúc tinh tế, những liên tưởng tương phản đẹp đến ngỡ ngàng, đồng thời tác giả cũng thể hiện một dòng chảy tình yêu tha thiết. Đó những nét bút “dịu dàng, đằm thắm và đắm say”. Sông Hương có vẻ đẹp bên ngoài thật trong xanh tự nhiên, nhưng trong cách viết của mình, Hoàng Phủ Ngọc Thương càng làm cho dòng chảy ấy đẹp hơn như một bức tranh vẽ, nhẹ nhàng và dịu dàng như một bản tình ca chậm rãi, quyến rũ. 

Vẻ đẹp dòng sông Hương khi rời thành phố

Đoạn văn về dòng sông Hương khi rời thành phố được Hoàng Phủ Ngọc Tường minh họa bằng bút pháp nghệ thuật rất sang trọng và tao nhã. Chính vì vậy, sông Hương dưới ngòi bút của tác giả dường như đang ôm thành phố Huế xinh đẹp thật nồng thắm trước lúc giã biệt.

“Rời khỏi kinh thành, sông hương chếch về hướng chính bắc, ôm lấy đảo Cồn Hến quanh năm mơ màng trong sương khói, đang xa dần thành phố Huế để lưu luyến ra đi giữa màu xanh biếc của tre trúc và của vườn cau vùng ngoại ô Vĩ Dạ”.

Nhưng đến cuối cùng cuộc chia ly cũng phải diễn ra, cũng đến lúc sông Hương phải rời xa thành phố. Mặc dù có lưu luyến đó, có bịn rịn đó nhưng dòng sông vẫn cương quyết rời khỏi thành phố mà nó gắn bó “rẽ ngoặt sang hướng Đông Tây để gặp lại thành phố lần cuối”.

Có lẽ cụm từ “rẽ ngoặt” đã phần nào thể hiện nỗi vương vấn nhưng lại tô điểm nét duyên dáng của dòng sông. Ra biển với sông là hiển nhiên của bản thân, nhưng vòng vo cho thấy tất cả chỉ là những lời hứa. Nước đi vào bể và mưa trở lại nguồn. Khi nước cạn, các giọt sẽ mọc lại. Bao nỗi đau đớn vướng mắc gợi liên tưởng với những hóa thân âm hưởng ca dao về vẻ đẹp chung thủy của con người đất nước.

Bằng tình yêu, dòng nước hoa, sắc màu mộng mơ, nỗi niềm khắc khoải, lưu luyến của một cái tôi tài hoa, ham học Hoàng Phủ Ngọc Tường đã mang đến một bức tranh tuyệt đẹp về dòng sông Hương. Trong từng luận điểm khi Phân tích thủy trình của sông Hương, tác giả không chỉ phác họa bằng những hình khối, đường nét cụ thể mà được nhân hóa, mổ xẻ thành những sinh vật có tâm hồn riêng. Không chỉ chảy êm đềm, hiền hòa, dòng sông này còn trở thành “mẹ của nước”, chứng nhân cho những biến động của lịch sử, Dòng sông không chỉ được công nhận bởi mối quan hệ với thiên nhiên mà còn có mối quan hệ mật thiết với văn hóa và lịch sử.

Xem thêm: Phân tích đoạn 3 Trao duyên hay nhất

Phân Tích -