Phân tích vẻ đẹp chị em Thúy Kiều trích đoạn “Chị em Thúy Kiều” hay nhất

Phân tích vẻ đẹp chị em Thúy Kiều là hình ảnh hai cô gái xinh đẹp, tài năng. Tham khảo ngay dàn ý phân tích và một số dạng đề văn đầy đủ nhất

Thông qua các bài phân tích vẻ đẹp chị em Thúy Kiều có thể giúp ích cho các bạn khi thi học sinh giỏi. Với dàn ý chi tiết và các dạng đề tiêu biểu đã được chọn lọc kỹ càng, hy vọng bài viết sẽ giúp các bạn đạt được kết quả cao trong học tập.

Nội dung bài viết

Dàn ý phân tích vẻ đẹp chị em Thúy Kiều

Lập dàn ý luôn là bước quan trọng để bài viết của bạn được mạch lạc và đủ ý. Bạn có thể tham khảo dàn ý phân tích vẻ đẹp chị em Thúy Kiều chi tiết và hay nhất dưới đây.

Mở bài phân tích vẻ đẹp chị em Thúy Kiều

– Giới thiệu tác giả, tác phẩm:

+ Giới thiệu tác giả: Nguyễn Du – một đại thi hào dân tộc, một danh nhân văn hóa thế giới.

+ Giới thiệu tác phẩm: Truyện Kiều là tác phẩm nổi tiếng và đặc sắc nhất của Nguyễn Du, là kiệt tác minh chứng cho tài năng kiệt xuất của Nguyễn Du, đoạn thơ “Chị em Thúy Kiều” được trích ở phần đầu tiên của tác phẩm.

– Dẫn dắt vào vấn đề: Đoạn trích đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ là giúp Nguyễn Du giới thiệu hoàn cảnh, gia thế, xuất thân của chị em Thúy Kiều, hơn cả là khắc họa vẻ đẹp tuyệt trần của Thúy Kiều và Thúy Vân.

Thân bài phân tích vẻ đẹp chị em Thúy Kiều

– Nét tương đồng trong vẻ đẹp của Thúy Kiều, Thúy Vân:

+ 2 nàng đều là con gái của một gia đình quyền thế, gia giáo, Thúy Kiều là chị còn Thúy Vân là em.

+ “Mai cốt cách, tuyết tinh thần”: Cả hai chị em đều xứng tầm giai nhân tuyệt thế, cốt cách thanh cao như mai, tâm hồn trong sạch như tuyết.

+ “Mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười”: Thúy Kiều và Thúy Vân đều rất xinh đẹp, nhưng mỗi người có một vẻ đẹp riêng, và vẻ đẹp của 2 nàng đều hoàn hảo, hoàn mỹ đến độ “mười phân vẹn mười”.

– Vẻ đẹp của Thúy Vân:

+ “Vân xem trang trọng khác vời”: Nét đẹp của Thúy Vân là nét đẹp cao sang, nét đẹp kiêu kì và nét đẹp quý phái.

+ “Khuôn trăng đầy đặn”: Khuôn mặt Vân đầy đặn tựa như vầng trăng, cho thấy nét đẹp phúc hậu, hiền hòa.

+ “Nét ngài nở nang”: Đôi lông mày thanh thoát, làm cho khuôn mặt thêm vài phần dịu dàng.

+ “Hoa cười ngọc thốt đoan trang”: Miêu tả giọng nói, nụ cười của Thúy Vân, một giọng nói nhẹ nhàng mang nét đoan trang, một nụ cười e thẹn, khẽ khàng tựa như hoa.

+ “Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da”: Cho thấy Thúy Vân có mái tóc suôn mượt óng ả, có làn da trắng sáng, mịn màng, đến dòng nước, bông tuyết cũng phải thua, phải nhường.

– Vẻ đẹp của Thúy Kiều:

+ “Kiều càng sắc sảo mặn mà/ So bề tài sắc lại là phần hơn”: Thúy Vân xinh đẹp nhưng vẫn không thể so với Thúy Kiều, Kiều có phần nổi bật, vượt trội hơn về cả sắc lẫn tài.

+ “Làn thu thủy, nét xuân sơn”: Gợi liên tưởng đến làn nước mùa thu, nét núi mùa xuân, cho thấy đôi mắt Kiều trong sáng, hiền hòa như làn nước mùa thu, đôi lông mày đẹp Kiều thanh thoát, mềm mại như nét núi mùa xuân.

+ “Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh”: Vẻ đẹp của Kiều còn khiến thiên nhiên phải ghen tị, hờn trách, đó giống như một lời dự báo trước về cuộc đời đầy gian nan, sóng gió của Kiều.

+ “Nghiêng nước nghiêng thành”: Vẻ đẹp tuyệt thế của người phụ nữ có thể làm khuynh đảo đất nước, thay thời đổi thế.

+ “Sắc đành đòi một, tài đành họa hai”: Kiều vừa có sắc, vừa có tài, gần như không có ai có thể sánh bằng.

+ “Thông minh vốn sẵn tính trời”: Kiều là một cô gái nhỏ tuổi nhưng rất hiểu biết, thông thái.

+ “Pha nghề thi họa đủ mùi ca ngâm”: Thể hiện cô có hiểu biết về thi ca, âm nhạc, nghệ thuật, tường tận về thơ ca.

+ “Một thiên “Bạc mệnh” lại càng não nhân”: Một khúc nhạc buồn, cho thấy trái tim cô đa sầu đa cảm, dự đoán một kiếp “hồng nhan bạc phận”.

Kết bài phân tích vẻ đẹp chị em Thúy Kiều

– Đánh giá chung về giá trị nội dung và giá trị nghệ thuật:

+ Giá trị nội dung: Khắc họa chân thực, sống động vẻ đẹp của chị em Thúy Kiều, Thúy Vân, cho thấy trái tim nhân đạo, rộng lớn cùng tài năng kiệt xuất của Nguyễn Du.

+ Giá trị nội nghệ thuật: Vận dụng sáng tạo bút pháp ước lệ tượng trưng, hình ảnh ẩn dụ giàu sức gợi, thể thơ lục bát,…

– Nếu cảm nhận chung về đoạn trích.

Một số dạng đề văn phân tích vẻ đẹp chị em Thúy Kiều

Đề bài: Viết đoạn văn miêu tả vẻ đẹp của Thúy Kiều và Thuý Vân trong đoạn trích “Chị em Thúy Kiều”

Nguyễn Du là nhà thơ tài năng kiệt xuất của dân tộc, là một danh nhân văn hóa thế giới. Truyện Kiều là kiệt tác của nguyễn Du và cũng là áng văn thiên thu bất tử của nền thi ca cổ điển dân tộc. Trên khía cạnh nghệ thuật, “Truyện Kiều” là sự mẫu mực về ngôn ngữ, về bút pháp tả cảnh, tả người, tả tình. Trên khía cạnh nội dung, “Truyện Kiều” là tác phẩm điển hình chứa đựng nhiều thú vị văn chương, ngợi ca giá trị nhân đạo sâu sắc. Đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” được trích ở phần đầu bài thơ, là một trong những tuyệt bút của đại thi hào Nguyễn Du.

Lấy vật tả người, lấy ý họa hình quả thực là bút pháp đặc sắc, độc đáo bậc nhất của thiên tài Nguyễn Du. Để rồi, khi Nguyễn Du dùng bút pháp này để viết lên đoạn trích “Chị em Thúy Kiều”, vẻ đẹp của hai chị em Thúy Kiều, Thúy Vân đã hiện lên vô cùng chân thực và rõ nét.

Thúy Kiều, Thúy Vân là con gái của gia đình quyền thế họ Vương. Thúy Kiều là chị và em là Thúy Vân. Hai chị em đều được người đời gọi là “tố nga”, vì mang vẻ đẹp xuất chúng như Hằng Nga trên trời. Nét đẹp ấy đã được Nguyễn Du từng bước khắc họa, trước hết là qua vài câu thơ giới thiệu chung:

“Mai cốt cách, tuyết tinh thần. 

Mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười”

Hai chị em Thúy Kiều đều mang nét đẹp của sự thanh cao, trinh trắng. Cốt cách ngay thẳng, thanh thuần như “mai”, tâm hồn trong sáng, thanh bạch như “tuyết”. Cả hai nàng đều là những tuyệt thế giai nhân nhân trăm năm khó tìm. Thế nhưng vẻ đẹp của Thúy Kiều, Thúy Vân lại không hề giống nhau, mà là mỗi người một vẻ đẹp, mỗi người một nét riêng. Cả hai vẻ đẹp ấy đều toàn diện, toàn bích đến độ “mười phân vẹn mười”.

Sau khi đã đem đến cho người đọc hình dung chung về vẻ đẹp của hai chị em, Nguyễn Du đã tập trung họa bức chân dung tuyệt mĩ của Thúy Vân:

“Vân xem trang trọng khác vời, 

Khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở nang. 

Thúy Vân là nàng con gái thứ hai, là em của Thúy Kiều. Vẻ đẹp của Thúy Vân là vẻ đẹp của một thiếu nữ đoan trang, “trang trọng”, đi khắp thế gian khó gặp nên rất “khác vời”. Nàng sở hữu khuôn mặt “đầy đặn”, tươi sáng, phúc hậu như vầng trăng, mày ngài, mắt phượng, “nở nang” cao quý. Nụ cười nàng tươi tắn, e thẹn như hoa, giọng nói trong trẻo, ngân nga như tiếng ngọc,… Rồi còn cả mái tóc suôn mượt, óng ả hơn mây, làn da trắng sáng, mịn màng hơn tuyết. Quả là mĩ miều, quý phái, xưa nay hiếm có.

“Hoa cười, ngọc thốt, đoan trang, 

Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da. ”

Nhà thơ đã sử dụng bút pháp ước lệ tượng trưng để tạo nên những hình ảnh ẩn dụ, đầy gợi cảm. Qua đó gợi liên tưởng đến vẻ đẹp tuyệt trần của Thúy Vân. Bức chân dung của Thúy Vân hiện lên vừa cao khiết, trinh sạch, vừa quý phái, đoan trang nhưng vẫn rất vô cùng phúc hậu, gần gũi. Vẻ đẹp ấy ôn hòa với trần thế, hòa hợp với tự nhiên, khiến cho vạn vật tôn vinh, ngưỡng mộ, chứ không ghen ghen tị, hờn dỗi. Với cách miêu tả này, Nguyễn Du ngầm dự báo, ưu ái cho Thúy vân một cuộc đời êm đềm, ít sóng gió.

Ngay sau khi khắc họa Thúy Vân, Nguyễn Du đã tiếp tục họa lên bức tranh chân dung của Thúy Kiều. Ánh sáng bừng lên, vũ trụ hân hoan, thời gian như dừng lại để Nguyễn Du kịp khắc vào dòng lịch sử từng đường nét Thúy Kiều, để người sau cũng được chiêm ngưỡng vẻ đẹp độc nhất thế gian ấy:

“Kiều càng sắc sảo mặn mà, 

So bề tài sắc vẫn là phần hơn.”

Tả Thúy Vân trước, tả Thúy Kiều sau là một dụng ý nghệ thuật của Nguyễn Du. Vẻ đẹp của Thúy Vân trở thành thước đo để người ta thấy vẻ đẹp của Thúy Kiều vượt trội, nổi bật đến nhường nào. Nguyễn Du lấy Thúy Vân làm nền, làm đòn bẩy cho vẻ đẹp Thúy Kiều được thăng hoa, được hiện lên chân thực và rõ ràng nhất có thể. Kiều mang nét đẹp có phần “sắc sảo, mặn mà” hơn Vân.

“Làn thu thuỷ, nét xuân sơn, 

Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh. ”

Vẻ đẹp ấy lộng lẫy, thu hút như trung tâm của toàn vũ trụ, có thể khiến cho thành nghiêng nước đổ, vận đổi sao rời. Không miêu tả chi tiết như khi khắc họa Thúy Vân, ở bức chân dung của Thúy Kiều, Nguyễn Du chỉ tập trung xoáy sâu vào hai đặc điểm. Mắt nàng trong, hiền hòa như sắc nước trời thu. Hàng chân mày thanh tú, diễm lệ, mềm mại như dáng núi mùa xuân. Người ta vẫn nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn nên chỉ cần hai đặc điểm ấy thôi đã đủ để cho thấy rõ sắc đẹp phi thường của Thúy Kiều rồi.

Chính cái phi thường của sắc đẹp ấy khiến hoa phải ghen, liễu phải hờn. Sắc đẹp của Kiều khiến người ta bị lôi cuốn, bị quyến rũ đến say đắm, si mê. Có người yêu, phải có kẻ ghen ghét. Ghen vì không được “thắm” như Kiều và ghét cũng vì chẳng được “xanh” như nàng. Một khi đất trời hờn cứ, thói đời ghen tị thì cuộc đời Kiều định trước là bão táp, phong ba:

“Lạ gì bỉ sắc tư phong, 

Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen. 

Cảo thơm lần giở trước đèn, 

Phong tình có lục còn truyền sử xanh”

Thúy Kiều có sắc lại còn có tài, hơn thế “Sắc đành đòi một, tài đành họa hai”. Nghĩa là, Kiều đẹp một thì tài phải đến hai, sắc đẹp của Thúy Kiều hiếm có thì tài năng của nàng là chưa từng có, chưa từng xuất hiện trên thế gian này. Cài tài được thể hiện ở chỗ:

“Thông minh vốn sẵn tính trời, 

Pha nghề thi hoạ đủ mùi ca ngâm. 

Cung, thương làu bậc ngũ âm,”

Trước hết, Thúy Kiều vốn dĩ là người rất thông minh, nên chỉ học một mà biết mười, và đã học là giỏi, là “ăn đứt” kẻ rành nghề. Ở đời hỏi mấy ai có vẻ đẹp nghiêng nước, nghiêng thành, mấy người am hiểu thi họa, tường tận ca ngâm? Vậy nên, quả thực người tài sắc vẹn toàn như Kiều là xưa nay hiếm lắm, là trần đời chỉ có một không hai. Mọi thú vui tao nhã, thanh cao của người xưa, nàng đều thông thuộc, tinh tường, nào cầm, nào kỳ, nào thi, nào họa, thậm chí là trình độ của nàng đã đạt đến tuyệt kĩ tài hoa, “ăn đứt” người đời.

“Nghề riêng ăn đứt Hồ cầm một trương. 

Khúc nhà tay lựa nên chương, 

Một thiên “Bạc mệnh” lại càng não nhân.”

Vẻ đẹp của Thúy Kiều đã đạt đến mức toàn thiện, không chỉ đẹp dáng hình mà đẹp cả tâm hồn lẫn tài năng. Vẻ đẹp ấy đã vượt qua tất cả ngưỡng hình dung của con người, quy luật của tạo hóa bởi ở đời có ai được hoàn hảo.

Nguyễn Du phải chăng đã quá tàn nhẫn với nhân vật Thúy Kiều của mình, cho nàng tất cả vẻ đẹp người ta ao ước nhưng lại lấy đi tất cả hạnh phúc của nàng. Cũng phải thôi, kiếp hồng nhan định sẵn là bạc mệnh, “chữ tài liền với chữ tai một vần”, thế nên:

“Trăm năm trong cõi người ta, 

Chữ tài, chữ mệnh khéo là ghét nhau. 

Trải qua một cuộc bể dâu. 

Những điều trông thấy mà đau đớn lòng. ”

Đề bài: Viết đoạn văn cảm nhận vẻ đẹp của chị em Thúy Kiều trong đoạn trích “Chị em Thúy Kiều”

“Hỡi sông Hồng tiếng hát bốn nghìn năm

Tổ quốc bao giờ đẹp thế này chăng?

– Chưa đâu! Và ngay cả trong những ngày đẹp nhất

Khi Nguyễn Trãi làm thơ và đánh giặc

Nguyễn Du viết Kiều, đất nước hóa thành văn”

Không phải tự nhiên các nhà thơ, nhà văn lại ưu ái viết về “Truyện Kiều của Nguyễn Du nhiều đến thế. Mà bởi vì, Nguyễn Du là đại thi hào dân tộc, là danh nhân văn hóa thế giới và bản thân “Truyện Kiều” cũng xứng đáng là áng văn bất hủ của mọi thời đại, trường tồn cùng thời gian. Đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” nằm ở phần đầu của tác phẩm cũng được xem là những câu thơ bất hủ, đặc sắc và tiêu biểu bậc nhất trong toàn bài. Đoạn trích đã cho người đọc thấy vẻ đẹp tuyệt sắc giai nhân của Thúy Kiều và Thúy Vân.

Ở những câu thơ đầu của đoạn trích, Nguyễn Du đã tập trung dùng ngòi bút giới thiệu cho người đọc hai người con gái của viên ngoại họ Vương:

“Đầu lòng hai ả tố nga, 

Thúy Kiều là chị em là Thúy Vân. 

Mai cốt cách tuyết tinh thần, 

Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười. ”

Ngay từ câu thơ đầu tiên, người đọc đã có thể hình dung ra Vương gia có hai thiếu nữ mang vẻ đẹp của tiên nữ, vẻ đẹp của “tố nga”. Người chị là Thúy Kiều, người em là Thúy Vân. Sinh ra và lớn lên trong gia đình quyền quý, gia giáo nên cả hai nàng đều “mai cốt cách, tuyết tinh thần”. Tức là, cả Vân và Kiều đều ngay thẳng, thanh cao như mai vàng trong nắng, đều trong sáng, thuần khiết như bông tuyết trắng đầu mùa. Mỗi người một nét đẹp riêng, độc nhất vô nhị nhưng đều “mười phân vẹn mười”. Đó là một vẻ đẹp hoàn mỹ, hoàn hảo, đẹp vẻ bề ngoài và đẹp cả nhân cách lẫn tài năng. Vẻ đẹp của hai nàng tỏa sắc tỏa hương làm cho câu chuyện của Nguyễn Du thêm thi vị và màu sắc.

Trước hết, Nguyễn Du miêu tả vẻ đẹp của người em gái Thúy Vân một cách rõ nét, ngắn gọn qua bốn câu thơ tiếp theo:

“Vân xem trang trọng khác vời

Khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang

Hoa cười, ngọc thốt đoan trang

Mây thua nước tóc tuyết nhường màu da”

Thúy Vân sở hữu một vẻ đẹp rất hiếm có nên Nguyễn Du gọi là “khác vời”. Vẻ đẹp “khác vời” ở chỗ vừa sự sang trọng, quý phái, vừa đoan trang, hiền thục xứng danh là một thiếu nữ đài các khuê phòng. Nguyễn Du đã sử dụng bút pháp ước lệ tượng trưng để miêu tả nét đẹp của Thúy Vân. Nét đẹp của nàng được gợi ra từ những hình ảnh ẩn dụ, giàu liên tưởng.

Cụ thể, về ngoại hình, khuôn mặt Vân tròn trịa, đầy đặn, phúc hậu tựa vầng trăng ngày rằm, đôi lông mày rậm rạp, sắc nét, nở nang, đầy tươi tắn. Về tính cách, nàng nhã nhặn và ôn nhu. Nụ cười nàng tươi tắn, rực rỡ nhưng vẫn đầy e thẹn tựa như hoa nở, giọng nói trong trẻo, thánh thót như tiếng vàng, tiếng ngọc. Vẻ đẹp đó kiêu kỳ, hoàn thiện đến độ khiến thiên nhiên phải thẹn thùng, kính nể vài phần, ví như “mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da”.

Có thể thấy, dù Vân xinh đẹp tuyệt trần nhưng vẻ đẹp ấy hòa hợp với tạo hóa, nên chỉ khiến người ta cảm thấy “thua”, rồi “nhường”. Đây như một lời dự báo về tương lai êm đềm, thuận lợi của Vân. Thế nhưng, thực tế, xét sâu hơn, xinh đẹp là một cái tội, đời Vân so với Kiều có phần bớt sóng gió nhưng vẫn đớn đau vô cùng:

“Ơ kìa sao chị ngồi im

Máu còn biết chảy về tim để hồng

Lấy người yêu chị làm chồng

Đời em thể thắt một vòng oan khiên”

Nếu Nguyễn Du chỉ dành 4 câu thơ để miêu tả Vân chỉ gói gọn trong bốn câu thơ thì đến Thúy Kiều, thi nhân đã ưu ái dành hẳn mười hai câu thơ cho nàng, trước hết:

“Kiều càng sắc sảo mặn mà

So bề tài sắc lại là phần hơn

Làn thu thủy, nét xuân sơn

Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh

Một hai nghiêng nước nghiêng thành

Sắc đành đòi một tài đành họa hai. ”

Vân đã đẹp tuyệt trần, tuyệt thế nhưng Kiều lại còn đẹp hơn Vân vài phần. Thế mới thấy dụng ý nghệ thuật của Nguyễn Du khi tả Vân trước Kiều. Vân là nền để làm nổi bật vẻ đẹp “sắc sảo mặn mà”, cũng là thước đo để người ta thấy cái tài cái sắc giành phần hơn của Kiều. Kiều không mang vẻ phúc hậu, thanh thoát như Vân, nét đẹp của Kiều là nét đẹp thông tuệ, nét đẹp trưởng thành, nét đẹp đằm thắm.

Để chân dung Thúy Kiều hiện lên một cách chân thật và rõ ràng nhất, Nguyễn Du đã khéo léo sử dụng thủ pháp ước lệ, tượng trưng, các hình ảnh ẩn dụ giàu sức gợi như “làn thu thủy, nét xuân sơn”. Nguyễn Du tập trung khắc họa đôi mắt của Kiều. Đôi mắt nàng trong trẻo, bình lặng như dòng nước mùa thu, và ẩn chứa nhiều nỗi niềm. Đôi mắt ấy lại còn được điểm tô bởi hàng lông mày mềm mại, thanh thoát như dãy núi dưới trời xuân.

Đây đều là những nét đẹp tuyệt trần hiếm có, biểu lộ tính cách nhu thuận, dịu dàng của người phụ nữ, nhưng cũng cho thấy một cuộc đời lắm gian truân, khúc khủy như núi, một đôi mắt buồn trực chờ tuôn nước mắt. Cũng phải thôi, vẻ đẹp của Kiều là vẻ đẹp “nghiêng nước, nghiêng thành”, mang sức mạnh khuynh đảo thế thời. Vẻ đẹp ấy khiến hoa phải hờn, liễu phải ghen. Vẻ đẹp ấy đang đối nghịch với tạo hóa, đang giao tranh kịch liệt với đất trời. Thế nên số kiếp Kiều định trước là phải chịu nhiều đau thương và bất hạnh.

Không chỉ về nhan sắc, Nguyễn Du còn ưu ái để Thúy Kiều hơn Thúy Vân cả về tài năng. Tài năng của Kiều được thể hiện ở chỗ:

“Thông minh vốn sẵn tính trời

Pha nghề thi họa đủ mùi ca ngâm

Cung thương làu bậc ngũ âm”

Kiều là một thiếu nữ thông minh, giỏi giang. Sự thông minh, giỏi giang ấy là “vốn sẵn tính trời” chứ chẳng phải là do chăm chỉ, rèn luyện mà có. Trời phú cho Kiều tài năng thiên bẩm nên Kiều có khả năng “pha nghề thi họa đủ mùi ca ngâm”. Kiều am hiểu tường tận mọi thú vui tao nhã của người xưa, nào cầm, nào kì, nào thi, nào họa,… Đặc biệt là khiếu đàn cầm, ca hát của nàng, nàng không chỉ “làu bậc ngũ âm” mà còn có thể “ăn đứt hồ cầm một chương” và “khúc nhà tay lựa nên chương”.

“Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương

Khúc nhà tay lựa nên chương

Một thiên bạc mệnh lại càng não nhân. “

Thế nhưng khúc nhạc, lời ca của Kiều lại là “bạc mệnh”, là “não nhân”, là tiếng trải lòng của kẻ lắm bi thương, sầu muộn, là tiếng oán cuộc đời lắm bạc bẽo, bất công. Nguyễn Du cho Kiều cả sắc, cả tài, nhưng “chữ tài đi với chữ tai một vần”, hẳn rằng số phận nàng vì thế mà lận đận, đắng cay:

“Nghĩ đời mà ngán cho đời

Tài tình chi lắm cho trời đất ghen”

Dường như Nguyễn Du đã dành tất cả tâm huyết, tài năng để khắc họa nên bức chân dung trăm năm chưa chắc có một như nàng Kiều, nàng Vân, cũng như tuyệt phẩm thơ “Truyện Kiều” của mình. Bức chân dung ấy chân thực, sống động và đẹp đẽ vô cùng, để rồi khi hình dung ra, người ta phải cảm thấy ngỡ ngàng, nghi hoặc trước vẻ đẹp tuyệt trần tuyệt thế đó. Cũng như tên tuổi của Nguyễn Du, “Truyện Kiều” luôn là áng văn chương bất hủ truyền tụng muôn đời, đi vào sử sách như một kiệt tác thời đại.

Đề bài: Viết đoạn văn cảm nhận vẻ đẹp của Thúy Kiều trong đoạn trích “Chị em Thúy Kiều”

“Truyện Kiều” – một tuyệt tác văn học của Nguyễn Du, sống mãi trong lòng người đọc bởi cả giá trị cả nội dung và giá trị nghệ thuật. Tác phẩm là chuỗi ngày tháng lận đận, éo le của nàng Kiều hồng nhan mà bạc phận, là tiếng lòng nhân đạo, yêu thương của tác giả dành cho những người phụ nữ khổ mệnh thời phong kiến. Đoạn trích “Chị em Thúy Kiều”, được trích ở phần đầu của bài thơ, thông qua đoạn trích, Nguyễn Du đã khắc họa chân dung Thúy Kiều một cách chân thật và vô cùng sống động.

Trước khi miêu tả Kiều, nhà thơ đã tái hiện vẻ đẹp của Thúy Vân. Để rồi lấy Vân làm nền cho sắc đẹp, tài năng trời phú của Kiều. Vân đã là một tuyệt sắc giai nhân, nhưng Kiều còn đẹp, còn tài hơn đến vài phần. Cái đẹp “nghiêng nước nghiêng thành”, cái tài đủ nghề, đủ ngón ấy không biết phải tốn bao giấy mực của người đời ca tụng, của kẻ muốn nên duyên.

Không miêu tả cụ thể về cả gương mặt, giọng nói, tiếng cười như Thúy Vân, khi khắc họa chân dung Thúy Kiều, nhà thơ chỉ tập trung, chú ý vào đôi mắt của nàng. Đôi mắt ấy trong vắt, hiền hòa như mặt nước mùa thu êm đềm, tĩnh lặng còn đôi lông mày của Kiều lại thanh thoát, mềm mại như dáng núi mùa xuân thướt tha, uốn lượn. Chỉ với hai nét vẽ trên khuôn mặt nhưng cũng đủ để người ta thấy hết cái vẻ đẹp mỹ miều, tuyệt trần của nàng.

Vẻ đẹp đó đã làm cho hoa phải ghen, liễu phải hờn, nước phải nghiêng, thành phải đổ. Có thể thấy, Nguyễn Du đã vận dụng khéo léo phép tu từ nhân hoá “hoa” với “liễu” biết “ghen”, biết “hờn”, kết hợp với thành ngữ nói quá để lột tả hết vẻ đẹp vượt ra mọi khuôn khổ của tự nhiên, phá vỡ mọi quy luật của tạo hóa. Nhưng “hồng nhan bạc phận”, người đọc như đoán trước một tương lai sóng gió, chẳng mấy hạnh phúc của Thúy Kiều.

Không chỉ có nhan sắc, tài năng của Thúy Kiều còn vượt trội hơn người. Kiều được trời ưu ái phú cho cái “thông minh vốn có”, thế nên có thể am hiểu mọi thú vui tao nhã của người xưa, tinh thông mọi món nghề mà một tiểu thư khuê các cần phải biết. Nàng “Pha nghề thi hoạ đủ mùi ca ngâm”, tức là giỏi cả cầm, cả kỳ, cả thi, cả họa,… Nhưng nghệ thuật mà Kiều tài hoa nhất, tinh tường nhất là đánh đàn và soạn nhạc. Kiều vừa “làu bậc ngũ âm” trong nhạc cổ, lại vừa có khả năng đánh “Hồ cầm” – một loại đàn cổ đòi hỏi kỹ thuật khó mà không phải ai cũng có thể học.

Đặc biệt nàng còn biết sáng tác cả nhạc, có điều khúc nhạc nàng viết là khúc “Bạc mệnh” khiến cho ai nghe cũng phải cảm thấy cay đắng, ai oán, bi thương. Điều này càng khẳng định cho một trái tim đa sầu đa cảm, một tâm hồn dễ rung động và chứa chan cảm xúc và một dự cảm về cuộc đời đầy lận đận, sóng gió phía trước.

Đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” có thể xem là bao gồm những câu thơ đặc sắc nhất của toàn bài thơ “Truyện Kiều”. Qua đoạn trích, người đọc đã hiểu được phần nào lý do Nguyễn Du được mệnh danh là danh nhân văn hóa thế giới và “Truyện Kiều” là áng văn chương bất tử. Hy vọng rằng, qua bài phân tích vẻ đẹp chị em Thúy Kiều, các bạn đã có thêm kiến thức, tài liệu để phục vụ cho quá trình học tập. 

Xem thêm: Phân tích 3 khổ đầu bài “Mùa xuân nho nhỏ” hay và đầy đủ

Phân Tích, Văn Học -