Kể lại câu chuyện Lượm theo ngôi thứ ba bài văn lớp 7

Trong các đề tập làm văn lớp 7 đề 2 sẽ yêu cầu là kể lại câu chuyện Lượm theo ngôi thứ nhất hoặc thứ ba, yêu cầu kể chuyện. Với đề văn này đòi hỏi các em thuộc bài thơ, dafulbrightteachers.org hướng dẫn sử dụng ngôi kể thứ 3 các em cùng theo dõi.

Huế đang những ngày ác liệt của chiến tranh. Tôi đi công tác từ xa trở về đau lòng nhìn quê hương chỉ còn lại đống đổ nát hoang tàn. Bên cạnh hình ảnh đổ nát vẫn có con người nơi đây vẫn vươn mình đứng dậy hình ảnh chú bé Lượm cũng bằng sự cố gắng và khả năng của mình có rất nhiều đóng góp cho vùng đất nơi đây.

Xem thêm >>> Soạn bài Kể lại câu chuyện Lượm theo ngôi thứ ba

 

Từ xa tôi thấy một cái bóng nhỏ, chú bé nhỏ nhắn hơi cao, gầy. Chú bé nhanh nhẹn bước về phía tôi. Nhìn tôi một lúc, chú ngập ngừng hỏi:

– Chú có phải là chú Tố Hữu không ạ?

Tôi ngạc nhiên; tôi nhìn chú, một dáng người nhỏ nhắn, kế bên hông chú là một các xắc nhỏ, mỗi khi bước cái xắc lại đung đưa theo nhịp chân của chú.

Tôi xoa đầu cậu bé:

– Chú là Tố Hữu đây nhưng sao cháu biết tên chứ ?

Chú trả lời:

– Cháu là Lượm, hàng xóm nhà chú !

Tôi rất ngạc nhiên tôi nói:

– Cháu là Lượm à? Cháu lớn quá chú không nhận ra.

Chú bé trả lời:

– Chú còn nhớ cháu rồi, chú bây giờ cũng khác quá làm cháu suýt nữa thì không nhận ra.

Tôi hỏi ngay:

– Công việc của cháu hiện nay là gì?

Lượm trả lời:

– Cháu làm liên lạc, cháu đang làm ở đồn Mang Cá. Ở đây các anh, chị vui tính, yêu thương cháu vô cùng, cháu thấy thích khi lại giúp ích cho đất nước được nữa chú ạ!

Tôi thấy xúc động cho công việc của chú đang làm, cậu bé hồn nhiên, không quản ngại khó khăn gian khổ.

Lượm nói:

– Bây giờ cháu phải đi làm nhiệm vụ, cháu chào chú ạ!

Chú bé đang đi xa dần, Lượm cười híp mắt, má chú đỏ như trái bồ quân, đôi chân thoăn thoắt của Lượm đưa cậu bé đi xa dần. Sau đó một thời gian, tôi không hay tin tức gì về Lượm. Một hôm, khi đang làm việc, một người chiến sĩ báo tin:

– Chiến tranh đáng sợ thật anh à, nó lại cướp đi mất một chiến sĩ liên lạc của chúng ta rồi. Chú bé Lượm, gan dạ và hiền lành quê ở Huế,người liên lạc đội ta.

Tôi giật mình và chợt sững người:

– Lượm …Lượm hi sinh rồi sao?

Tôi không đững vững lảo đảo ngồi xuống ghế. Tôi vẫn nhớ về chú bé liên lạc đã hi sinh. Dù chú bé đã ngã xuống như trong tay chú vẫn nắm bông lúa nhỏ như một minh chứng cho sự yêu thương quê hương, đất nước.

Tôi kể lại câu chuyện Lượm cho các bạn nghe, tôi ngẫm: Nếu đất nước hòa bình, không có chiến tranh thì thế hệ trẻ các em bé như Lượm vẫn trong tuổi cắp sách đến trường. Tuy vậy hoàn cảnh nghiệt ngã của chiến tranh đã cướp đi những cái quyền nhỏ bé nhất của con người.

Hình ảnh chú bé Lượm loạt thoát, gan dạ và lễ phép luôn đọng mãi trong lòng của tôi, ước mong chiến tranh kết thúc và đất nước yên bình.

Lớp 7 -