Bài viết số 1 lớp 10 đề 2: Cảm nghĩ thiên nhiên, đời sống con người trong thời khắc chuyển mùa

Đề văn Cảm nghĩ về thiên nhiên và đời sống của con người trong thời khắc chuyển mùa thường xuyên được các thầy cô giáo lựa chọn để làm bài kiểm tra hoặc thi giữa kỳ. Mời các em tham khảo bài mẫu sau đây của Loigiaihay.net.

Cảm nghĩ thiên nhiên và đời sống của con người trong thời khắc chuyển mùa

Có rất nhiều người nói với tôi rằng mùa xuân là mùa đẹp nhất, mùa sinh sôi của vạn vật và mùa của con người. Nhiều người thích mùa hè, bởi là lúc được nghỉ ngơi sau một năm học dài, được về quê, đi du lịch, được tắm biển,… Nhưng với riêng tôi, mùa thu mới chính là mùa mà hoa cỏ, đất trời nên thơ hữu tình nhất, và mùa mang đến nhiều cảm xúc nhất.

Một buổi sớm thức dậy, bỗng thấy bầu trời lơ lửng những đám mây trắng về tận phía chân trời. Một bầu trời xanh trong vắt cao ngút của mùa hè đã được nhấn nhá bằng đám “bông” trắng ngần, mát dịu. Ánh nắng không còn chói chang đỏ gắt ngay từ sáng sớm mà thay vào đó là một màn sương mỏng giăng mắc khắp nương vườn, nhà cửa, đường sá. Cái cảm giác se se lạnh của mùa thu buổi sáng sớm khiến ai trong chúng ta cũng thấy bình yên, nhẹ nhàng.

Xem thêm >>>Dàn ý cảm nhận về thiên nhiên và đời sống con người

 

Chuyển mùa là khoảnh khắc đẹp nhất trong năm, theo cái nhìn của riêng tôi. Thu sang không còn một vùng trời đỏ rực màu phương vỹ, không còn tiếng ve râm ran sau những rặng cây, hoa sen, hoa sung cũng đã thơm tỏa hương nhường mùa cho trái cây chính ngọt, không gì quen thuộc bằng hương ổi, nhất là ổi đỏ. Tôi nhớ như in những quả ổi đỏ chín mọng sau vườn nhà ngoại, chúng không to như ổi mẹ thường mua, nhưng có một mùi thơm hấp dẫn kỳ lạ, ổi ngọt và ngon không tả được, đến ngày mưa thì rụng đầy vườn, thơm nức. Bỗng nhiên tôi nhớ đến một câu thơ rất hay của nhà thơ Hữu Thỉnh:

“Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về.”

Hương ổi còn vào tận thơ ca cơ mà, làm sao có thể thôi thúc tôi ngưng yêu mến mùa thu được. Tôi còn nhớ, cây bưởi sau nhà ngoại cũng căng tròn chín mọng vào mùa thu này. Cứ mỗi lần về quê ngoại chơi, lúc nào về đến nhà tôi cũng xách 2 cái túi lớn đó là ổi và bưởi. Những hương vị tưởng như quen thuộc, ở đâu cũng có, lúc nào cũng có thể mua, nhưng với tôi chỉ có mùa thu mới có.

Mùa thu là mùa của hoa sữa, mùi hương của tháng năm kỷ niệm, mùa của thương nhớ, chia ly đậm buồn. Nhưng đó là ở Hà Nội, chứ ở chỗ tôi, loài hoa chỉ nở vào mùa thu mà tôi biết đó là hoa cúc. Hoa cúc tuy không ngào ngạt như hoa sữa, không mang nhiều cảm xúc, ưu tư cho mọi người, nhưng đứng trước cả cánh đồng hoa cúc sắc trắng tinh khôi, có lẽ, ai trong chúng ta cũng sẽ thấy một khoảng trời êm đẹp, mơ mộng, một cảm giác được tận hưởng, hòa vào thiên nhiên. Tôi thích hoa cúc, thân hình mỏng manh cần được nâng niu, chiều chuộng, hoa cúc giống như người thiếu nữ đôi mươi làm xiêu lòng biết bao người…

Mùa thu đến, lá cây được thay áo mới, sân trường đường quê đều được điểm xuyến bởi những chiếc lá vàng thân thương. Lá lìa cành như một tín hiệu mới về sự thay đổi của thiên nhiên, cây cỏ. Rồi một thời gian nữa, sẽ có những chồi non, sẽ có lá xanh mới thay thế cho lớp lá vàng ấy thôi.
Sớm thu, tôi bỗng thấy lòng nôn nao khó tả, à thì ra, là cái cảm giác của ngày tựu trường sắp đến, là những tà áo trắng thướt tha ngày cắp sách. Phải rồi, sắp tựu trường, sắp được gặp lại những người bạn thân thiết, lại người thầy đáng kính. Dường như năm nào cũng thế, ngày tựu trường luôn mang lại cho tôi nhiều cảm xúc đặc biệt. Tôi lớn hơn 1 tuổi, cánh cửa tương lai dường như gần hơn. Tôi trân trọng những người bạn thân và bắt đầu dành nhiều thời gian cho việc học tập để sau này có thể đạt được ước mơ bấy lâu của mình.

Mùa thu ơi, những cơn mưa da diết. Mưa mùa thu không lất phất như mùa xuân, không vội vã như cơn mưa mùa hè, và cũng không tê tái như mùa đông. Tôi thích ngắm mưa mùa thu, nó trong trẻo, mát mẻ và lại chất chứa những cảm xúc riêng. Mưa mùa thu là lúc tôi thả lòng mình với những dòng cảm xúc không tên, với mớ suy nghĩ ngổn ngang về cuộc đời, về con người. Tôi chưa thực sự trưởng thành, nhưng cũng lắm suy tư, lo âu xa xôi, vừa chân thật nhưng cũng rất mơ hồ.

Thu đến, nhịp sống con người dường như chậm lại, không còn vôi vã như tránh nắng của mùa hè. Con người ta bỗng thèm cái cảm giác được quây quần bên mâm cơm cùng gia đình, hàn huyên những câu chuyện thường nhật, bình yên, gần gũi.

Cái không gian của mùa thu, cái hương vị của thời khắc chuyển mùa ít nhiều để lại trong tôi những ký ức tuyệt vời. Tôi vẫn yêu mùa thu và mãi yêu mùa thu nhất – mùa của những rung cảm tinh tế, mùa của thiên nhiên tươi đẹp và mùa của lòng người đầy ắp yêu thương.

Lớp 10 -