Bài viết số 3 lớp 9 đề 4: Kể cuộc gặp gỡ anh bộ đội nhân ngày 22/12

Bạn đã từng có chuyến đi thăm, gặp gỡ các anh bộ đội hãy kể về chuyến đi đó, đây cũng là nội dung yêu cầu của bài văn số 2 lớp 9 đề 4. Nếu chưa có tư liệu cần thiết để làm văn xin vui lòng đón xem bên dưới.

Gợi ý giải bài viết số 3 lớp 9 đề 4

Mỗi năm cứ thành thông lệ trường tôi lại long trọng tổ chức ngày lễ Quân đội nhân dân Việt Nam, với mục đích vừa tỏ ý lòng biết ơn với thế hệ cha anh đi trước cũng vừa để giáo dục cho các tầng lớp học sinh. Với tôi năm nay ngày lễ ấy còn thật đặc biệt bởi tôi sẽ được đại diện cho hơn 500 học sinh trong trường phát biểu nói lên dòng cảm nghĩ của thế hệ sau.

Để buổi lễ diễn ra thành công, tốt đẹp mọi sự chuẩn bị đều được các thầy cô đôn đốc từ buổi chiều hôm trước. Mỗi lớp được phân công lao động sạch sẽ từng khu vực, kê bàn ghế ngay ngắn rồi trang trí sân trường trang trí bục sao cho trang trọng và tươm tất nhất. Cả thầy và trò chúng tôi đều háo hức cho buổi lễ hôm sau.

Sáng hôm đó tôi đến trường sớm hơn mọi khi. Phía trên bục đã được kê loa đài đầy đủ, phía dưới tấm màn che là dòng chữ dán màu vàng nổi bật : “chào mừng kỉ niệm 75 năm ngày thành lập quân đôi nhân dân Việt Nam 22/12/1944-22/12/2019” Cả sân trường lác đác vài tốp học sinh đồng phục quần đen áo trắng, vai thắt khăn quàng đỏ nghiêm chỉnh đang tấp nập chuẩn bị cho buổi lễ.

Xem thêm >>>Dàn ý Kể về một cuộc gặp gỡ với các chú bộ đội

 

Đúng 7h 30 phút nhà trường thông báo tập trung và buổi lễ chính thức bắt đầu. Mở đầu cho buổi lễ là nghi thức chào cờ. Cả học sinh và thầy cô chỉnh chu lại quần áo nghiêm trang đứng dưới lá cờ đỏ sao vàng hát vang Quốc Ca của đất nước. Chào cơ là nghi thức thường xuyên mỗi sớm thứ hai đầu tuần nhưng với tôi buổi chào cờ hôm nay thật đặc biệt, đặc biệt có lẽ bởi nó có sự tham gia của những chứng nhân lịch sử một thời, của các cô các chú đã chiến đấu cho sắc đỏ của lá Quốc kì vinh quang.

Sau nghi thức chào cờ là lời diễn văn của Thầy hiệu trưởng tuyên bố khai mạc buổi lễ và giới thiệu đại biểu. Tôi rất vui vì hôm nay có bác Huỳnh, có cô Thơm có cả chú Lập, các cô các chú đều là thương binh của xóm tôi. Hôm nay mọi người cũng về đây để tham dự buổi lễ thiêng liêng trang trọng này.

Nhà trường tặng hoa và kính chúc sức khỏe của các vị đại biểu, rồi sau đó thầy Nhâm- hiệu trưởng nhà trường kính mời bác Hiếu nán lại sân khấu để có đôi lời phát biểu.

Đến với buổi lễ hôm nay Bác Lan mặc trên mình một bộ quân phục màu xanh lá, đã sờn vai, trên ngực là những chiếc huân chương chói lọi, sáng bóng. Khuôn mặt bác ánh lên niềm vui, bác xúc động: “Hôm nay thực sự là một ngày rất đặc biệt, đặc biệt không chỉ đối với Bác mà còn là đối với tất cả các chị em quân nhân, chiến sĩ trên khắp mọi miền tổ quốc. Nhận được lời mời tham dự buổi lễ bác thực sự rất xúc động và vui mừng vì thế hệ sau vẫn luôn nhớ tới và biết ơn thế hệ trước. Nhìn các em học sinh ngồi đây bác như thấy được những năm tháng tuổi trẻ của mình và thấy sự cống hiến của mình là có y nghĩa biết bao. Bác vốn là một đại tá trong đội quân giải phóng ở chiến dịch Quảng Trị xưa. Năm ấy địch bắn phá ác liệt các bác phải hành quân đêm khuya, khó khăn thiếu thốn trăm bề.  Trận chiên kéo dài 81 ngày đêm không ít các đồng chí của bác đã ngã xuống nơi chiến trường xa, tiểu đội của chú chỉ còn vài người là sống sót quay trở lại đoàn tụ với gia đình”

Nói đến đây giọng bác như nghẹn lại, lắng xuống. Những kí ức về một thời mất mát đau thương đang hiện diện trong chú, dâng lên một nỗi niềm xót thương đến ngẹn ngào.

Thế rồi để kéo lại không khí cho cuộc trò chuyện bác nhanh chóng đặt ra các câu hỏi giao lưu với chúng tôi. Rôi cũng có rất nhiều bạn tò mò thích trí hỏi bác về cách sinh hoạt, về cách đào đường hầm về cách lẩn trốn địch như thế nào. Bác vừa chia sẻ vừa dùng các động tác liên tưởng thú vị để chúng tôi có thể sống lại những năm tháng bão lửa hào hùng ấy.

Và bác kết thúc bài phát biểu của mình bằng một bài hát. Đó là bài Đoàn vệ quốc quân. Lời bài hát cất lên thật hùng dũng, tráng lệ:

Đoàn vệ quốc quân một lần ra đi

Nào có mong chi ngày trở về

Ra đi ra đi bảo toàn sống núi

Ra đi ra đi thờ chết không lui…”

Bác nói đó là câu hát quen thuộc của trung đoàn bác mỗi khi cùng nhau hành quân. Lời bài hát cho các bác thêm sức lực và thêm niềm tin chiến đấu để chiến thắng quân thù.

Cuối cùng để khép lại buổi lễ, tôi thay mặt cho học sinh toàn trường đứng lên nói lên dòng cảm nghĩ của mình. Đây không phải là lần đầu tiên tôi đứng trước các bạn nhưng lần này tôi lại thấy run và hồi hộp đến khó tả. Trong lòng tôi dâng lên một nỗi niềm tự hào, xúc động đến khó tả. Hít một hơi thật sâu tôi bày tỏ:

Thật may mắn khi chúng cháu được sinh ra và lớn lên khi đất nước không còn chiến tranh. Được nghe các bác các cô chia sẻ chúng cháu càng thấm hơn những đau thương mất mát mà các chiến sĩ bộ đội đã trải qua để có được nền độc lập. Càng khâm phục tự hào về điều đó chúng cháu càng thấy bản thân mình càng phải có trách nhiệm hơn. Là học sinh- thế hệ tương lai của đất nước chúng cháu xin hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt, không ngừng tu dưỡng rèn luyện đạo đức để trở thành người có ích, xây dựng đất nước ngày một phát triển giàu đẹp hơn để  xứng đáng với máu xương mà thế hệ đi trước đã hi sinh. Cuối cùng cháu xin được chúc các cô các bác , các thầy các cô sức khỏe, bình an. Chúc buổi lễ thành công tốt đẹp. “

Tôi kết thúc bài cảm nghĩ của mình trong tràng pháo tay vang rội của mọi người. Tôi biết không chỉ có tôi mà rất nhiều bạn học sinh dưới kia cũng đang có chung một nỗi niềm như vậy. Buổi lễ đã để lại trong tôi biết bao suy nghĩ bao ấn tượng, cho tôi hiểu hơn về Quân đội Việt Nam. Tôi tự hào khi ngày ngày được mang trên mình chiếc khăn quàng đỏ thắm, được là người con của dòng máu đỏ anh hùng, kiên cường, bất khuất.

Hãy ủng hộ tác giả biên soạn bài viết số 3 lớp 9 đề 4 bằng cách like hoặc share bên dưới.

=>> Đón xem Bài viết số 3 lớp 9 đề 3: kể kỉ niệm giữa mình và thầy cô giáo cũ.

Lớp 9 -